26. Tôn Giáo Thời Mạt Pháp
Thời Cộng nô quỷ vương thành giáo chủ
Tượng cáo Hồ thành phật ngọc thiên linh
Lũ yêu tinh bày đặt chuyện cung nghinh
Bầy ma quái trang nghiêm ngồi tế lễ.
Lão quỷ vương ra đời trong cõi thế
Là con chồn tinh quái đất Kim Liên
Mượn xác phàm, hơi hám gái đồng trinh
Tu luyện thành người, tác oai tác quái.
Bảy mươi chín năm, bao nhiêu là độc hại
Chủ nghĩa ngoại tà băng hoại cả quê hương
Cuộc chiến đánh thuê tàn bạo vô lương
Khắp đất nước triệu oan hồn vất vưởng.
Nay cái thây ma thối tha phình trướng
Nằm chình ình ngay giữa thủ đô
Lại được đăng quang rước thẳng vô chùa
Chính thức lên ngôi thành ông phật đá.
Một bước thành phật, quỷ vương cười khoái trá
Nhìn dưới điện thờ hoà thượng,ni cô
Thiện nam, tín nữ, cán bộ tham ô
Quỳ lạy tung hô, hàng hàng lớp lớp.
Chợt nhìn lên toà sen quỷ vương phát khớp
Phật tổ mỉm cười bát ngát tình thương
Quỷ vương nghe ớn lạnh cả ba sườn
Vội ấp úng niệm: “A di đà Phật.”
Nhưng rồi từ tận đáy lòng sân hận
Bỗng vang lên lời dạy Mác Lê Nin
Chủ nghĩa ta vô địch cõi dương trần
Còn chúa, phật là những liều ma tuý.
Quỷ vương cảm thấy hùng tâm đắc chí
Vùng đứng lên như chó nhảy độc bàn
Rồi nhe nanh nhìn xuống cõi trần gian
Đưa tay vẫy chào cuộc đời mạt pháp. http://fdfvn.wordpress.com
Tượng cáo Hồ thành phật ngọc thiên linh
Lũ yêu tinh bày đặt chuyện cung nghinh
Bầy ma quái trang nghiêm ngồi tế lễ.
Lão quỷ vương ra đời trong cõi thế
Là con chồn tinh quái đất Kim Liên
Mượn xác phàm, hơi hám gái đồng trinh
Tu luyện thành người, tác oai tác quái.
Bảy mươi chín năm, bao nhiêu là độc hại
Chủ nghĩa ngoại tà băng hoại cả quê hương
Cuộc chiến đánh thuê tàn bạo vô lương
Khắp đất nước triệu oan hồn vất vưởng.
Nay cái thây ma thối tha phình trướng
Nằm chình ình ngay giữa thủ đô
Lại được đăng quang rước thẳng vô chùa
Chính thức lên ngôi thành ông phật đá.
Một bước thành phật, quỷ vương cười khoái trá
Nhìn dưới điện thờ hoà thượng,ni cô
Thiện nam, tín nữ, cán bộ tham ô
Quỳ lạy tung hô, hàng hàng lớp lớp.
Chợt nhìn lên toà sen quỷ vương phát khớp
Phật tổ mỉm cười bát ngát tình thương
Quỷ vương nghe ớn lạnh cả ba sườn
Vội ấp úng niệm: “A di đà Phật.”
Nhưng rồi từ tận đáy lòng sân hận
Bỗng vang lên lời dạy Mác Lê Nin
Chủ nghĩa ta vô địch cõi dương trần
Còn chúa, phật là những liều ma tuý.
Quỷ vương cảm thấy hùng tâm đắc chí
Vùng đứng lên như chó nhảy độc bàn
Rồi nhe nanh nhìn xuống cõi trần gian
Đưa tay vẫy chào cuộc đời mạt pháp. http://fdfvn.wordpress.com
25. Lời Bác Ngày Sinh Nhật
Hôm nay sinh nhật của người
Thắp hương con khấn mấy lời thành tâm:
"Từ ngày cách trở dương âm
Bác về chín suối đi thăm quan thầy
Duẫn, Đồng vội vã ướp thây
Moi gan, móc ruột, phơi bày trong lăng
Hồn bác đã biết hay chăng?
Đệ tam quốc tế tan hoang lâu rồi
Liên xô sụp đổ tơi bời
Đông âu huynh đệ rã rời còn đâu.
Đảng ta thành đảng chư hầu
Nước ta thành xứ Giao châu nô tì
Dân ta khổ nhục trăm bề
Thêm phường thái thú và bè Việt gian
Đè đầu cởi cổ người dân
Nhà tan cửa nát muôn ngàn xót xa
Bác ơi xin cứu nước nhà
Bảo toàn nòi giống sơn hà Việt Nam."
Bác rằng: "mày nói ba sàm
Trung quốc vĩ đại siêu phàm tốt tươi
Được làm tì thiếp của người
Là niềm hạnh phúc sao ngươi nói càn
Lỡ mà có chú công an
Rình mò nghe được là tan cửa nhà
Ta xưa đã hiến Hoàng sa
Ngày nay thống nhất sơn hà dâng luôn
Nghĩa vụ quốc tế đã tròn
Ta liền cảm thấy trong lòng hân hoan
Nhờ mầy nhắn với Tư Sang
Cải táng tao lại bên nàng Nguyệt Minh
Người vợ Trung quốc chung tình
Hai thằng Lê Duẫn, Trường Chinh cản đường
Khiến tao phụ bạc người thương
Đến nay tao vẫn còn vương hận lòng
Tiện lời tao cũng nói luôn
Ba thằng Trọng lú, Sang cuồng, Dũng tham
Bay mau hạ cánh an toàn
Phong ba sắp đên kinh hoàng khốn nguy
Giải tán Cộng đảng tức thì
Hoạ còn vớt vát được gì hay chăng
Cuối cùng tao thú thật rằng
Tao vừa cải tịch thành dân Ba Tàu."
Phan Huy MPH
Hôm nay sinh nhật của người
Thắp hương con khấn mấy lời thành tâm:
"Từ ngày cách trở dương âm
Bác về chín suối đi thăm quan thầy
Duẫn, Đồng vội vã ướp thây
Moi gan, móc ruột, phơi bày trong lăng
Hồn bác đã biết hay chăng?
Đệ tam quốc tế tan hoang lâu rồi
Liên xô sụp đổ tơi bời
Đông âu huynh đệ rã rời còn đâu.
Đảng ta thành đảng chư hầu
Nước ta thành xứ Giao châu nô tì
Dân ta khổ nhục trăm bề
Thêm phường thái thú và bè Việt gian
Đè đầu cởi cổ người dân
Nhà tan cửa nát muôn ngàn xót xa
Bác ơi xin cứu nước nhà
Bảo toàn nòi giống sơn hà Việt Nam."
Bác rằng: "mày nói ba sàm
Trung quốc vĩ đại siêu phàm tốt tươi
Được làm tì thiếp của người
Là niềm hạnh phúc sao ngươi nói càn
Lỡ mà có chú công an
Rình mò nghe được là tan cửa nhà
Ta xưa đã hiến Hoàng sa
Ngày nay thống nhất sơn hà dâng luôn
Nghĩa vụ quốc tế đã tròn
Ta liền cảm thấy trong lòng hân hoan
Nhờ mầy nhắn với Tư Sang
Cải táng tao lại bên nàng Nguyệt Minh
Người vợ Trung quốc chung tình
Hai thằng Lê Duẫn, Trường Chinh cản đường
Khiến tao phụ bạc người thương
Đến nay tao vẫn còn vương hận lòng
Tiện lời tao cũng nói luôn
Ba thằng Trọng lú, Sang cuồng, Dũng tham
Bay mau hạ cánh an toàn
Phong ba sắp đên kinh hoàng khốn nguy
Giải tán Cộng đảng tức thì
Hoạ còn vớt vát được gì hay chăng
Cuối cùng tao thú thật rằng
Tao vừa cải tịch thành dân Ba Tàu."
Phan Huy MPH
24. Thư Bác Gửi Vợ Tăng Tuyết Minh
Xin em thấu hiểu nỗi lòng ta
Chia tay từ dạo bến Ngân hà
Ta ngày đêm vẫn hằng mong nhớ
Hỡi người vợ trẻ gốc Trung hoa.
Một giờ ân ái đã nên công
Huống chi đôi ta nghĩa vợ chồng
Được đảng đứng ra làm đám cưới
Anh Mao, anh Chu đều bằng lòng.
Ta còn nhớ mãi đêm hoa chúc
Em đẹp như tiên giáng cõi trần...
Cảm ơn Le nin và Các Mác
Cho tôi người vợ tuổi còn xuân.
Nhưng đời ta vẫn còn trôi nổi
Tận vùng Nam Á của trời đông
Đệ tam quốc tế giao công tác
Dụ dân vùng ấy lên đại đồng...
Đến khi ta giành xong nửa nước
Tưởng rằng Ngưu Chức được đoàn viên
Nào ngờ ba đứa Đồng, Chinh, Duẫn
Ngăn cản không cho rước vợ hiền.
Chúng bảo ta là bậc vĩ nhân
Một lòng vì đảng với vì dân
Biết chi đến đàn bà con gái
Mà làm hư hỏng cái thanh danh.
Ta nói rằng ta cũng là người
Cũng ăn, cũng ngủ, cũng đồ chơi
Chúng bèn lén lút dâng ta gái
Thị Xuân, Thị Lạc, và bao người...
Vì vậy có thời ta quên em
Mãi vui duyên sớm với tình đêm...
Bây giờ nghĩ lại ta ân hận
Muốn được cùng em phỉ ước nguyền.
Ngặt nỗi bây giờ cái xác ta
Đã ướp, trưng bày trong nhà ma
Chôn sâu, khoá chặt trong hòm kiếng
Làm thần hộ mạng đảng lâu la.
Nhưng mà chẳng biết được bao lâu
Ta sợ rồi đây sóng nước trào
Thây ta bị vứt vào mương cống
Thì đành muôn kiêp hận thiên thu.
Phan Huy MPH
Xin em thấu hiểu nỗi lòng ta
Chia tay từ dạo bến Ngân hà
Ta ngày đêm vẫn hằng mong nhớ
Hỡi người vợ trẻ gốc Trung hoa.
Một giờ ân ái đã nên công
Huống chi đôi ta nghĩa vợ chồng
Được đảng đứng ra làm đám cưới
Anh Mao, anh Chu đều bằng lòng.
Ta còn nhớ mãi đêm hoa chúc
Em đẹp như tiên giáng cõi trần...
Cảm ơn Le nin và Các Mác
Cho tôi người vợ tuổi còn xuân.
Nhưng đời ta vẫn còn trôi nổi
Tận vùng Nam Á của trời đông
Đệ tam quốc tế giao công tác
Dụ dân vùng ấy lên đại đồng...
Đến khi ta giành xong nửa nước
Tưởng rằng Ngưu Chức được đoàn viên
Nào ngờ ba đứa Đồng, Chinh, Duẫn
Ngăn cản không cho rước vợ hiền.
Chúng bảo ta là bậc vĩ nhân
Một lòng vì đảng với vì dân
Biết chi đến đàn bà con gái
Mà làm hư hỏng cái thanh danh.
Ta nói rằng ta cũng là người
Cũng ăn, cũng ngủ, cũng đồ chơi
Chúng bèn lén lút dâng ta gái
Thị Xuân, Thị Lạc, và bao người...
Vì vậy có thời ta quên em
Mãi vui duyên sớm với tình đêm...
Bây giờ nghĩ lại ta ân hận
Muốn được cùng em phỉ ước nguyền.
Ngặt nỗi bây giờ cái xác ta
Đã ướp, trưng bày trong nhà ma
Chôn sâu, khoá chặt trong hòm kiếng
Làm thần hộ mạng đảng lâu la.
Nhưng mà chẳng biết được bao lâu
Ta sợ rồi đây sóng nước trào
Thây ta bị vứt vào mương cống
Thì đành muôn kiêp hận thiên thu.
Phan Huy MPH
23. Bất Khuất Nguyên Kha
Chàng tuổi trẻ vốn thuộc dòng bất khuất
Đứng hiên ngang dõng dạc trước phiên toà
Lời của anh như tiếng sấm rền xa
Đã thức tỉnh hàng triệu người dân Việt.
"Tôi vô tội, điều này ai cũng biết
Có tội gì? Khi yêu nước thương dân
Có tội gi? Khi chống giặc ngoại xâm
Tôi chỉ chống đảng độc tài Cộng sản."
Lời của anh từ khuôn viên toà án
Đã vang lừng trên khắp nước Việt Nam
Đã truyền đi toàn thế giới xa gần
Khiến Cộng đảng hiện nguyên hình phản quốc.
Cả dân tộc đã bừng lên tỉnh thức
Thấy rõ ràng quân bán nước là ai
Lũ vượn người ngồi chễm chệ trên ngai
Đang hung bạo và điên cuồng khủng bố.
Đã đến lúc người dân không còn sợ
Sẽ vùng lên như nước vỡ sóng trào
Cuốn phăng đi vào hố thẳm vực sâu
Bao vết tích của một loài gớm ghiếc.
Cảm ơn anh, người trai hùng nước Việt
Nghìn năm sau sử sách núi sông ta
Vẫn còn tên chàng tuổi trẻ Nguyên Kha
Kẻ đóng đinh lên quan tài Nhà Sản.
Chàng tuổi trẻ vốn thuộc dòng bất khuất
Đứng hiên ngang dõng dạc trước phiên toà
Lời của anh như tiếng sấm rền xa
Đã thức tỉnh hàng triệu người dân Việt.
"Tôi vô tội, điều này ai cũng biết
Có tội gì? Khi yêu nước thương dân
Có tội gi? Khi chống giặc ngoại xâm
Tôi chỉ chống đảng độc tài Cộng sản."
Lời của anh từ khuôn viên toà án
Đã vang lừng trên khắp nước Việt Nam
Đã truyền đi toàn thế giới xa gần
Khiến Cộng đảng hiện nguyên hình phản quốc.
Cả dân tộc đã bừng lên tỉnh thức
Thấy rõ ràng quân bán nước là ai
Lũ vượn người ngồi chễm chệ trên ngai
Đang hung bạo và điên cuồng khủng bố.
Đã đến lúc người dân không còn sợ
Sẽ vùng lên như nước vỡ sóng trào
Cuốn phăng đi vào hố thẳm vực sâu
Bao vết tích của một loài gớm ghiếc.
Cảm ơn anh, người trai hùng nước Việt
Nghìn năm sau sử sách núi sông ta
Vẫn còn tên chàng tuổi trẻ Nguyên Kha
Kẻ đóng đinh lên quan tài Nhà Sản.
22. Dáng Đứng Phương Uyên
Em đứng đó, hiên ngang và thách thức
Trước phiên toà ô nhục đảng đười ươi
Bầy dã nhân đòi xét xử con người
Lấy bạo lực để dập vùi chân lý.
Ôi dáng đứng kiêu hùng và ngạo nghễ!
Như ông cha từng chống giữ xâm lăng
Như cháu con đối mặt đảng đê hèn
Đang khiếp sợ và điên cuồng khủng bố.
Ôi dáng đứng thanh cao và tuyệt mỹ!
Người anh thư Nước Việt ngẩng cao đầu
Nhìn thẳng vào bộ mặt đám rầy sâu
Đang chễm chệ làm ông toà ông án.
Thật nghịch lý! Cái phiên toà Cộng sản
Khi tội đồ phán xét kẻ công tâm
Khi bạo quyền đi buộc tội lương dân
Khi bán nước đoạ đày người yêu nước.
Người con gái tuổi còn bao mộng ước
Nhìn cuộc đời qua lăng kính hồng tươi
Được vui chơi học tập để nên người
Xếp nghiên bút, dấn thân vào tranh đấu.
Một dáng đứng nghìn sau còn để dấu
Trong sử vàng sách ngọc giống Rồng Tiên
"Thời Cộng nô, người con gái tên Uyên
Đã thắp lửa đốt tiêu loài quỷ đỏ."
Phan Huy MPH
Em đứng đó, hiên ngang và thách thức
Trước phiên toà ô nhục đảng đười ươi
Bầy dã nhân đòi xét xử con người
Lấy bạo lực để dập vùi chân lý.
Ôi dáng đứng kiêu hùng và ngạo nghễ!
Như ông cha từng chống giữ xâm lăng
Như cháu con đối mặt đảng đê hèn
Đang khiếp sợ và điên cuồng khủng bố.
Ôi dáng đứng thanh cao và tuyệt mỹ!
Người anh thư Nước Việt ngẩng cao đầu
Nhìn thẳng vào bộ mặt đám rầy sâu
Đang chễm chệ làm ông toà ông án.
Thật nghịch lý! Cái phiên toà Cộng sản
Khi tội đồ phán xét kẻ công tâm
Khi bạo quyền đi buộc tội lương dân
Khi bán nước đoạ đày người yêu nước.
Người con gái tuổi còn bao mộng ước
Nhìn cuộc đời qua lăng kính hồng tươi
Được vui chơi học tập để nên người
Xếp nghiên bút, dấn thân vào tranh đấu.
Một dáng đứng nghìn sau còn để dấu
Trong sử vàng sách ngọc giống Rồng Tiên
"Thời Cộng nô, người con gái tên Uyên
Đã thắp lửa đốt tiêu loài quỷ đỏ."
Phan Huy MPH
|
21. Mẹ Việt Nam đau
Mẹ bệnh một ngày buổi tiết thu Từ thời kháng chiến ở trong khu Vi trùng Cộng sản từ Xô viết Nhập vào máu mẹ gây ung thư. Căn bệnh hoành hành đã quá lâu Sáu mươi năm lẽ khổ và đau Thân mẹ gầy gò như vóc liễu Da mẹ xanh xao tóc bạc màu. Ngày xưa mẹ đẹp nhất trời đông Ả Nhật nàng Hoa phải thẹn thầm O Thái cô Hàn đều ghen tức Chị Miến em Phi thảy khóc ròng. Bây giờ mẹ thua sút người ta Má hóp da nhăn một lão bà Đang nằm hấp hối trên giường bệnh Không người săn sóc bệnh trầm kha. Vi trùng Cộng sản đã ăn sâu Đục khoét lây lan những tế bào Bệnh mẹ đã thành không thuốc chửa Ngoại trừ cắt bỏ bướu ung thư. Nhưng mà con cái mẹ nơi đâu? Một đám đi theo lão khựa Tàu Gia tài của mẹ đem dâng hiến Lạy lục van xin cái ấn hầu. Đám khác đang còn bận cải nhau Làm gì cho mẹ hết cơn đau? Thuốc tây, thuốc bắc, hay châm cứu? Nếu mà giải phẩu, ai cầm dao? Vì thế mẹ nằm như đã chết Vi trùng Cộng sản vẫn sinh sôi Giòi sâu, ruồi nhặng đầy thân thể Mẹ khóc cho đời bạc tợ vôi. Phan Huy MPH |
20. Lời Khuyên Hai Tân Uỷ Viên
Tàu sắp chìm rồi bác Thiện Nhân Bảo táp phong ba ập tới gần Lên làm chi nữa con tàu chết Đang sắp đi vào hố tử vong. Bác thì ăn học chẳng thua ai Sao chẳng đem ra sức lẫn tài Phò dân giúp nước qua nguy khốn Mà lại đầu quân lũ quái thai. Bác sang Thiên quốc để làm chi Triều kiến hay xin đổi quốc kỳ Thêm ngôi sao nữa An nam xứ Chịu phong thái thú rồi trở về Và còn chị nữa chị Kim Ngân Phận danh làm mẹ đẹp vô ngần Sao không nuôi nấng con khôn lớn Mà lại theo hầu kẻ bất nhân. Chị thì nhan sắc cũng hơn người Đáng mặt hồng nhan chẳng hổ ngươi Nhưng mà lòng dạ còn ham hố Đâu biết mai sau hỏng cuộc đời. Nhân ngày của mẹ tôi khuyên chị Bỏ đảng quay về với quốc dân Ham chi cái chức phù du ấy Bảo táp phong ba đã đến gần. MPH |
|
19. Hạ Cánh An Toàn
Hạ cánh an toàn đi đảng ơi! Liên xô đế quốc đã tiêu đời Đông âu huynh đệ đều tan nát Thì sá gì đâu đảng của ngươi. Hạ cánh an toàn đi đảng ơi! Đừng mong nhờ cậy chú con trời Đừng đem đất nước giao cho ác Bán nước buôn dân để tiếng đời. Hạ cánh an toàn đi đảng ơi! Bám làm chi nữa chí nguy rồi Văn giang súng đạn dù hoa cải Là phát thần công của giống nòi. Hạ cánh an toàn đi đảng ơi! Bảo táp phong ba ập tới rồi Nhân dân phẩn uất đang đòi hỏi Tự do dân chủ quyền con người. Hạ cánh an toàn đi đảng ơi! Nhân dân giờ đã lớn khôn rồi Gông cùm xiềng xích không còn sợ Giết chóc tù đày vô ích thôi. Hạ cánh an toàn đi đảng ơi! Đùm đề con cháu thẳng ra khơi Vàng đô cướp đủ nhà mua sẳn Qua xứ Cờ Hoa sống thảnh thơi. MPH |
18. Bên Thắng Cuộc
Bên thắng cuộc này, chẳng phải anh! Hai miền Nam Bắc cuộc tương tranh Dù miền Nam đã anh vào chiếm Sài gòn đổi tên Hồ chí Minh. Bên thắng cuộc này, chẳng phải anh! Hỡi anh bộ đội tóc còn xanh Tử nam sinh bắc đầy phi lý Xương trắng Trường sơn ngập Cổ thành. Bên thắng cuộc này, chẳng phải anh! Người dân miền Bắc vốn chân thành Bởi anh đã thấy miền Nam cũ Hạnh phúc tự do và no lành. Bên thắng cuộc này, chẳng phải ta! Khi toàn dân Việt đã nhìn ra Miền Nam giải phóng thành nô lệ Sơn hà thống nhất hoá nhà ma. Bên thắng cuộc này, là những ai? Là phường bán nước, lũ tay sai Là quân Cộng sản quên nòi giống Chém mướn đâm thuê cho ngoại lai. Bên thắng cuộc này, là những ai? Là trùm quốc tế, chủ tay sai Đã làm thương tổn hồn dân tộc Đã khiến tiêu hao lực giống nòi. Bên thắng cuộc này, đã nhận ra: Ngoại thù phương bắc, rợ Trung hoa Nội thù Cộng sản, bầy tôi tớ Thua cuộc là ai chẳng phải TA? Phan Huy MPH Bên Thua Cuộc Bên thua cuộc này chẳng phải ta? Thì còn ai nửa ở đâu ra? Quê hương tan nát dân đồ thán Và đảng bạo quyền phá quốc gia. Bên thua cuộc này, chính là anh! Người dân Miền Bắc vốn chân thành Bị loài Cộng sản như ma quỷ Phỉnh gạt xua vào lửa chiến tranh. Bên thua cuộc này, chính là tôi! Người dân Miền Nam vốn thảnh thơi Tự do dân chủ và no ấm Không biết, còn mơ cuộc đổi đời. Bên thua cuộc này, là chúng ta! Người dân Nước Việt vốn hiền hoà Nhà tan, cửa mất, đời u tối Dân chủ, nhân quyền, chuyện đã qua. Bên thua cuộc này, là dân tộc! Con cùng một mẹ lại tương tranh Triệu người gục chết trong vô ích Triệu kẻ bỏ mình dưới biển xanh. Bên thua cuộc này, là quê hương! Mất từ hải đảo đến biên cương Cao nguyên bô xít hoen rừng núi Châu thổ giặc tràn đến Bình dương. Bên thua cuộc này, là tổ quốc! Khí hùng sông núi đã tiêu hao Sức lực giống nòi gần cạn kiệt Mồi ngon cho đại Hán triều Mao. Thua cuộc nhưng không hề chiến bại Lời nguyền Như Nguyệt hãy còn soi: "Sông núi Nước Nam dân Nam ở Cộng sẽ tan tành chết sạch toi." Phan Huy MPH |
|
17. Lời Đức Thánh Trần
"Nay đứng vời trông đất nước nhà Mà nghe nhức buốt trái tim ta Nam quan ải khóc niềm ai oán Bản giốc thác gào nỗi xót xa Giang san tan nát vì yêu quái Dân tộc lầm than bởi quỷ ma Trăm sự đều do thằng Hồ tặc Gião quyệt điêu ngoa rước Cộng tà." "Gião quyệt điêu ngoa rước Cộng tà Chính thằng Hồ tặc chẳng ai xa Trúng bùa xã hội hồi qua Pháp Đầu quân Cộng sản lúc sang Nga Đã đem Miền Bắc dâng Xô viết Lại lấy Miền Nam biếu chệt Hoa Năm nọ còn làm thơ hỗn láo Vỗ ngực anh hùng trước mặt ta." "Vỗ ngực anh hùng trước mặt ta Đầu đảng buôn dân bán nước nhà Ta đuổi quân Nguyên phò xã tắc Mi xua giặc Pháp lệnh Tàu Nga Ta đưa đất nước qua nô lệ Mi bịp nhân dân nộp Cộng tà Đã thế còn khoe làm cách mạng Tội mày địa ngục khó mà ra." MPH |
16. Những Bộ Óc Bình Vôi
Những bộ óc hẹp hòi và máy móc Suốt cuộc đời ra rả Marx Engels Chế độ ta cao đẹp nhất dương trần Và dân chủ triệu lần hơn tư sản. Những bộ óc ngông cuồng và mê sảng Còn ngủ ngày mơ chủ nghĩa viễn vông Còn mộng du xây thế giới đại đồng Toàn người máy chỉ biết ăn và đẻ. Những bộ óc lai căng và nô lệ Còn thét gào xưng tụng đảng quang vinh Còn ngợi ca tư tưởng Hồ Chí Minh Những cặn bã đang nằm trong sọt rác. Những bộ óc gian tham và tội ác Chỉ biết tiền đánh mất cả lương tâm Chỉ biết quyền quên hết cả lê dân Còn ngoan cố đòi nghìn năm trị nước. Những bộ óc đê hèn và khiếp nhược Trước kẻ thù thì mọp gối quì dâng Trước nhân dân thì hung ác bạo tàn Quyết khủng bố bằng lao tù súng đạn. Những bộ óc của con người Cộng sản Đã khô cằn đặc quánh tựa bình vôi Đem vứt đi đừng phí sức uổng lời Giờ đã điểm hỡi người dân nước Việt! MPH |
Click to set custom HTML
15. Con Đỉa Trăm Vòi
Con đỉa ấy trăm cái vòi gớm ghiếc Bám chặt vào trên mảnh đất quê hương Từ trung ương cho đến tận xã phường Bu chặt cứng hút không còn giọt máu. Con đỉa ấy vốn ngày xưa nhỏ xíu Nay no tròn mập ú tựa vòi voi Tám mươi năm hút máu mủ giống nòi Con đỉa ấy đã thành con quái vật. Con quái vật khổng lồ như bạch tuộc Gieo kinh hoàng trên khắp nẻo quê hương Nuốt phăng đi thôn xóm lẫn ruộng vườn Nhưng thích nhất là đô la vàng nén. Đỉa lười biếng chỉ ngồi không đánh chén Quanh chiếc bàn chất đống những là xương Xương nghẹn ngào từ cuộc chiến vô lương Xương uất ức từ vượt biên cải tạo. Đỉa gian ác tự phong quyền lãnh đạo Đỉa độc tài đòi trị nước muôn năm Hết ngồi không ăn bám lại đi nằm Và toan tính chuyện buôn dân bán nước. Mẹ Việt Nam tủi buồn ôi bạc phước! Nhìn non sông gấm vóc mãi điêu tàn Và con Hồng cháu Lạc vẫn lầm than Đỉa còn đó trên thân gầy của mẹ. MPH |
14. Gậy Ông Đập Lưng Ông
Vừa rồi cái lũ đười ươi Bày trò kiến nghị chọc cười thế gian Số là thấy đảng suy tàn Đầu heo Ba Dũng Tư Sang tranh giành Trung ương thì (q)uỷ lưu manh Mười ba bộ óc đã thành bình vôi Địa phương thì (q)uỷ cao bồi Đầu mục tỉnh đảng coi trời bằng vung Phóng tay nghị quyết luật rừng Đè đầu siết cổ trên từng người dân Làm cho đất nước tan hoang Làm cho dân chúng miên man khổ sầu Đảng bèn tính kế đà đao Lừa dân vào cứu để hầu mị dân Bày trò góp ý họp bàn Chỉnh tu hiến pháp ban hành nay mai Cốt là cứu đảng độc tài Cốt là để đảng hát bài độc tôn Ngờ đâu dân đã lớn khôn Tự do dân chủ dân còn đòi thêm Bỏ đi điều bốn cũ mềm Đa nguyên đa đảng tam quyền lập phân. Gậy ông lại đập lưng ông Đảng ơi đảng hỡi đảng còn chạy đâu! Phan Huy MPH |
13. THÀNH PHỐ MẤT TÊN
Thành phố ấy bây giờ mang tên cáo Loài hồ ly quỉ quái sống trong hang Hơn nữa cuộc đời mạt kiếp lang thang Nơi đất khách quê người tìm phương bán nước Một mùa thu năm xưa non sông ta vô phước Bầy quỷ yêu quần tụ tại Thăng Long Bầu hồ ly làm chúa đảng tiền phong Dương cờ đỏ buá liềm như cờ thần lưỡi hái Từ đó non sông đắm chìm trong kinh hãi Dân tộc ba miền máu đổ thịt xương rơi Và quỷ mặt người chểm chệ bước lên ngôi Dìm cả quê hương vào chín tầng địa ngục Thành phố xót xa mang tên loài nghiệt súc Ngậm oán nuốt hờn nhìn tượng cáo nhe nanh Bầy Cộng nô nhốn nháo giữa đô thành Như lũ mán lũ mường trên tấm thân ngà ngọc Lăng miếu chùa chiền thành lao lung ngục thất Trường học nhà thờ thành trại lính kho lương Quỷ chúa Lê Nin vênh váo giữa công trường Tôn giáo vượn người thánh kinh Các Mác Vương Cung Thánh Đường tiêu điều xơ xác Bồ Đề Vạn Hạnh đạo pháp tan hoang Phật Chúa ngẩn ngơ thương xót giống Tiên Rồng Đang chịu nạn thay cho người dương thế Thành phố mất tên ngập chìm trong biển lệ Nước mắt mẹ già tức tưởi khóc đàn con Nước mắt thê nhi đau đớn tiễn đưa chồng Nước mắt Lạc Hồng xót thương hồn đất nước Thành phố mất tên nghẹn ngào uất ức Trông ngóng một ngày khôi phục lại tên xưa Mà người đi còn khuất cõi xa mờ Người trở lại toàn những phường mất gốc Thành phố mất tên tủi hờn phát khóc Nhìn bầy dê lũ cáo kết tình thân Trên tiệc xương rượu máu của toàn dân Gieo đổ nát hoang tàn cho đất nước Thành phố mất tên dạt dào mơ ước Một ngày quật cường sông núi nổi cuồng phong Quét sạch lũ yêu ma và bọn bán linh hồn Cho đất mẹ hoan ca mùa quang phục Cho Việt Nam thơm danh hồn tổ quốc Và Sài Gòn thắm đẹp lại tên xưa Ngày ấy quê hương trông ngóng từng giờ… Mạc phi Hoàng |
12. Đảng Là Ai
Chẳng biết từ đâu đảng đến đây? Trên đầu trên cổ đám dân nầy Ai bầu, ai bán, ai đề cử Mà đảng lên làm lãnh đạo đây? Mà đảng lên làm lãnh đạo đây? Một phường bán nước lũ tay sai Con rơi con rớt vô thừa nhận Nhảy tót ngồi lên những chiếc ngai. Nhảy tót ngồi lên những chiếc ngai Tàn tham, bạc ác với dân gầy Gian tà, gião quyệt cùng thế giới A dua lạy lục đám quan thầy A dua lạy lục đám quan thầy Tay liềm tay búa múa hăng say Đâm thuê chém mướn cho phường Cộng Tan nát quê hương tổ quốc này. Tan nát quê hương tổ quốc này Tương tàn cốt nhục thật chua cay Tự do giải phóng nào đâu thấy Chỉ thấy hung hăng kẻ cướp ngày. Chỉ thấy hung hăng kẻ cướp ngày Đuổi nhà chiếm đất đám dân cày Hốt vàng đổi bạc vơ đầy túi Bám chặt quyền uy chẳng đổi thay Bám chặt quyền uy chẳng đổi thay Mặc cho non nước nhục vơi đầy Mặc cho dân chúng bao đồ thán Chẳng biết từ đâu đảng đến đây? |
|
|
11. Đảng và Nước
Đảng là một nhóm thời cơ Mạo danh kháng chiến dương cờ máu lên Nước là của giống Rồng Tiên Bốn ngàn năm trước còn truyền sử xanh. Đảng là một lũ lưu manh Đánh thuê chủ nghĩa cướp giành non sông Nước là nước của toàn dân Không phân giai cấp chỉ cần thương nhau. Đảng là một bọn tào lao Tay sai quốc tế, chư hầu Nga Hoa Nước là xã tắc sơn hà Bình Chiêm phá Tống tên là Việt Nam Đảng là một đảng tham tàn Độc quyền trị nước, Việt gian nhất thời Nước là tổ quốc đời đời Thanh bình hạnh phúc dưới trời tự do. Đứng lên giành lại cơ đồ Hỡi người dân Việt, thời cơ đến rồi! MPH |
10. Đảng Cướp Bạo Quyền
'Từ thuở mang gươm đi dựng nước Ngày đêm thương nhớ đất Thăng long' Đến lúc trở về tan mộng ước Một bầy quỉ đỏ chiếm non sông Máu chảy oán hờn trên ruộng đất Mẹ già* tức tưởi chết oan khiên Mắt mẹ trợn trừng như muốn nói "Kẻ cướp, con ơi, đảng bạo quyền!" "Kẻ cướp, con ơi, đảng bạo quyền! Vốn là nghiệp chướng của Rồng Tiên Tham tàn, dốt nát, lòng lang sói Chỉ biết dâm ô với bạc tiền." "Kẻ cướp, con ơi, đảng bạo quyền! Một bầy hoang tưởng, lũ cuồng điên Theo đường mac xít quên nòi giống Bán rẽ quê nhà, nhục tổ tiên." "Kẻ cướp, con ơi, đảng bạo quyền! Mẹ lầm theo đảng mấy mươi niên Gia tài điền sản đem dâng hiến U uất mang theo xuống cữu tuyền." "Hãy nhớ lời ta hỡi các con! Đảng là một đảng cướp non sông Cướp công kháng chiến người yêu nước Tôi tớ Nga Tàu đại ác ôn." |
|
9. Tháng Tư Đen
Mùa xuân ấy Tháng Tư về tang tóc Lũ Hồng Hà úng thóc Cữu Long Giang Lửa Trường Sơn cằn kiệt nước Sông Hàn Bầy sâu dại ngập đồng ngô ruộng lúa. Từ phương bắc bọn cùng hung cực ác Vẩy búa liềm xua chết chóc vào nam Lũ người không tim óc chẳng linh hồn Đi cướp bóc dưới chiêu bài giãi phóng. Cả Miền Nam đang thanh bình vui sống Trở thành mồi cho Cộng sản xâm lăng Vận nước non đang phải lúc suy tàn Bao nghĩa sĩ hùng anh đành tuẩn tiết. Lá cờ máu vấy khung trời nước Việt Địa ngục đầy nhung nhúc quỉ sa tăng Cả nước non ngơ ngác nỗi kinh hoàng Toàn dân tộc hãi hùng cơn quốc nạn. Lũ giặc nước trong điên rồ mù quáng Dìm giống nòi vào biển máu thê lương Nhắm mắt đi theo chủ nghĩa ngông cuồng Biến xã hội thành nhà tù vĩ đại. * Tháng Tư đen vì Miền Nam chiến bại Trước kẻ thù gian xão với phi nhân Tháng Tư đen vì bè lũ vô thần Theo Các Mác quên cha ông nguồn gốc. Tháng Tư đen vì hồn thiêng tổ quốc Phải tủi hờn chua xót khóc non sông Tháng Tư đen vì con cháu Tiên Rồng Phải quằn quại trong xích xiềng nô lệ. Tháng Tư đen vì đàn con của mẹ Phải chia lìa cơn quốc phá gia vong Tháng Tư đen vì yêu dấu Sài Gòn Phải đau đớn mang tên loài nghiệt súc. Tháng Tư đen vì chín tầng địa ngục Đã đọa đày úp xuống mảnh giang sơn Tháng Tư đen vì u uất căm hờn Của dân tộc chìm trong làn sóng đỏ. * Tháng Tư đen, Tháng Tư đen còn đó Là nhát thù chém xuống giữa con tim Là vết thương đau nhức xé hằng đêm Trong tâm khãm những tấm lòng yêu nước. Tháng Tư đen không bao giờ quên được Là lời thề trên mỗi bước lưu vong Đến bao giờ chưa trả hận non sông Thì cuộc sống chỉ toàn là cay đắng. Mạc Phi Hoàng |
8. Lời Đảng
Đảng nhất định quyết bảo lưu điều bốn Bỏ điều này là tự sát dân ơi! Bài học đau thương cay đắng ngậm ngùi Của Liên bang Xô viết đảng Lê nin còn đó! Một Góc ba Chóp điên khùng cả ngố Để Dên Xin thừa cơ hội phất cờ Khiến thôi rồi ôi mẫu quốc Liên xô! Và huynh đệ Đông Âu bè Cộng sản! Đảng ta khiếp kinh cuống cuồng hốt hoảng Nguy cấp rồi! vận đảng quá mong manh Cũng may nhờ Đảng Trung quốc đàn anh Trụ lại được giúp đảng ta tồn tại Ơn cứu mạng, đảng ta còn nhớ mãi Nguyện nghìn đời trung với đảng đàn anh Quên hận năm xưa Mã Viện, Tiểu Bình Thế ỷ dốc dựa vào nhau tồn tại Kinh nghiệm ấy, đảng ta thề nhớ mãi Không bao giờ mất cảnh giác dân ơi Điều bốn muôn năm! độc đảng nghìn đời! Búa liềm vô địch! đảng tiền phong bất diệt! Phan Huy MPH |
7. Đảng của tôi!
Trời đất! Thôi rồi Đảng của tôi! Đỉnh cao trí tuệ nhất trên đời Lương tâm thời đại vô cùng hiếm Thủ đô nhân phẩm của con người. Còn nhớ hôm nào Đảng xuất quân Dưới cờ giai cấp của công nhân Theo đường Mác xít Lê nin nít Vô sản đi lên cõi đại đồng. Con đường cách mạng thê lương quá! Ngập tràn thân xác của nhân dân Thiên đường cộng sản đâu nào thấy? Chỉ thấy âm u những mộ phần! Một sáng kinh hoàng tôi tỉnh giấc Quanh mình trăm họ khóc kêu than Một con quái vật làm mưa gió Đầu người đuôi rắn bụng sài lang. Trời đất! Đây là đảng của tôi? Một loài súc vật quá tanh hôi! Đảng đã hoá thân làm quái thú Vồ người ăn đất nuốt tiền tươi. Phan Huy MPH |
6. Đã Đến Lúc
Đêm đen thẳm phủ dày lên đất nước Gió lạnh lùng mùi tử khí tanh hôi Ngót trăm năm không có ánh mặt trời Ghê rợn quá bóng đêm thời Cộng sản. Ôi tổ quốc kể từ ngày khai sáng Chưa lần nào vận mệnh quá thê lương! Kẻ ngoại thù lấn áp dải biên cương Chiếm hải đảo, giành cao nguyên rừng núi. Trong khi đó kẻ nội thù quì gối Dâng cơ đồ mong hưởng bã vinh hoa Xin thiên quốc phong cho làm thái thú Hòng đè đầu cỡi cổ mãi dân ta Kẻ nội thù mang tên bầy Cọng sản Thờ Lenin, Karl Marx với Engels Theo chủ nghĩa phi nhân và vong bản Gieo hận thù giai cấp giữa người dân Kẻ nội thù mang tên bầy Cọng sản Làm tay sai gây cuộc chiến điên rồ Cho quan thầy Trung cộng với Liên xô Tên xung kích tiên phong làn sóng đỏ. Kẻ nội thù mang tên bầy Cọng sản Gieo điêu tàn đổ nát khắp quê hương Dốt nát, tham lam, đôc ác, lật lường Sửa hiến pháp để đời đời cai trị. Trời có mắt không dung loài ác quỉ Hồn núi sông tổ quốc vẫn linh thiêng Nhập vào anh, chàng tuổi trẻ tên Kiên Đã thức tỉnh hàng triệu người mê ngủ Đã đến lúc đuổi trở về rừng rú Lủ vượn người không tổ quốc lương tâm Đã đến lúc toàn dân ta vùng dậy Vì công bình hạnh phúc Mẹ Việt Nam. Phan Huy MPH |
5.Bởi Vì Tôi Khao Khát Tự Do
tặng những người biểu tình ngày 9.12.2012
nếu một ngày tôi phải vào tù,
tôi muốn được vào nhà tù cộng sản,
ở nơi đó tôi gặp những người ngay,
ở nơi đó đồng loại tôi đang sống.
nếu một ngày tôi phải vào tù,
tôi muốn được vào nhà tù cộng sản,
ở nơi đó giam giữ Tự do,
giam giữ những trái tim khao khát Sống.
nếu một ngày tôi phải vào tù,
tôi muốn được vào nhà tù cộng sản,
ở nơi đó giam giữ những nhà thơ,
giam giữ kẻ ngủ hoang để thức tỉnh muôn đồng bào vô thức.
bắt nhà thơ giam vào trong ngục tối,
là mở ra ngàn thiên thể Tự do.
bắt Tự do giam vào trong ngục tối,
là mở ra ngàn thơ tứ Con người.
nếu một ngày tôi phải vào tù,
thì chắc chắn là nhà tù cộng sản,
bởi vì tôi khao khát Tự do.
hà nội, 9.12.12
Because I am Thirsty for Freedom
To the demonstrators of 12/09/12
If one day I will be incarcerated,
I want to be in a communist prison,
Where I can meet with the righteous persons
Where my fellows of conviction live.
If one day I will be incarcerated,
I want to be in a communist prison,
Where freedom is locked up,
Together with the hearts that eagerly yearn to live.
If one day I will be incarcerated,
I want to be in a communist prison,
Where poets are locked up,
Those who doze in jails to awaken their unconscious compatriots.
To put the poet in a dark prison,
Is to create thousands celestial bodies of freedom,
To put freedom in a dark prison,
Is to evoke thousands of poetic inspirations.
If one day I will be incarcerated,
It should certainly be in a communist prison,
Because I am thirsty for freedom.
Phan Huy chuyển ngữ
tặng những người biểu tình ngày 9.12.2012
nếu một ngày tôi phải vào tù,
tôi muốn được vào nhà tù cộng sản,
ở nơi đó tôi gặp những người ngay,
ở nơi đó đồng loại tôi đang sống.
nếu một ngày tôi phải vào tù,
tôi muốn được vào nhà tù cộng sản,
ở nơi đó giam giữ Tự do,
giam giữ những trái tim khao khát Sống.
nếu một ngày tôi phải vào tù,
tôi muốn được vào nhà tù cộng sản,
ở nơi đó giam giữ những nhà thơ,
giam giữ kẻ ngủ hoang để thức tỉnh muôn đồng bào vô thức.
bắt nhà thơ giam vào trong ngục tối,
là mở ra ngàn thiên thể Tự do.
bắt Tự do giam vào trong ngục tối,
là mở ra ngàn thơ tứ Con người.
nếu một ngày tôi phải vào tù,
thì chắc chắn là nhà tù cộng sản,
bởi vì tôi khao khát Tự do.
hà nội, 9.12.12
Because I am Thirsty for Freedom
To the demonstrators of 12/09/12
If one day I will be incarcerated,
I want to be in a communist prison,
Where I can meet with the righteous persons
Where my fellows of conviction live.
If one day I will be incarcerated,
I want to be in a communist prison,
Where freedom is locked up,
Together with the hearts that eagerly yearn to live.
If one day I will be incarcerated,
I want to be in a communist prison,
Where poets are locked up,
Those who doze in jails to awaken their unconscious compatriots.
To put the poet in a dark prison,
Is to create thousands celestial bodies of freedom,
To put freedom in a dark prison,
Is to evoke thousands of poetic inspirations.
If one day I will be incarcerated,
It should certainly be in a communist prison,
Because I am thirsty for freedom.
Phan Huy chuyển ngữ
4.Từ Ngày Có Đảng
Tám mươi ba năm từ ngày có đảng Bóng tối đọa đày úp xuống non sông Giai cấp căm thù chia lìa dân tộc Vô sản lai căng xóa dấu Lạc Hồng Tám mươi ba năm từ ngày có đảng Chủ nghiã phi nhân ảo giác hoang đường Bài ca vô luân kêu gào giết choc Xua giống Rồng Tiên vào bãi chiến trường Tám mươi ba năm từ ngày có đảng Nam bắc phân tranh huynh đệ tương tàn Phung phí máu xương điên rồ phi lý Chồn cáo lên ngôi ngất ngưỡng huy hoàng Tám mươi ba năm từ ngày có đảng Tổ quốc tủi buồn nuốt hận nô vong Xã tắc xót đau ôm hờn mất đất Giận kẻ nội thù bán đứng non sông |
Tám mươi ba năm từ ngày có đảng
Xã hội thụt lùi trở lại man khai Nhân dân khổ đau như thời ngoại thuộc Riêng đảng sang giàu chễm chệ trên ngai Tám mươi ba năm từ ngày có đảng Là tám mươi ba năm nô lệ lầm than Là tám mươi ba năm máu hòa nước mắt Là tám mươi ba năm khủng bố bạo tàn Tám mươi ba năm từ ngày có đảng, Tám mươi ba năm rồi héo hắt đời con Xin hãy buông tha cho nòi giống Việt Khao khát tự do dân chủ mỏi mòn. Phan Huy MPH |
3.Đảng Tô Hô
Vui quá, hôm nay Đảng Bác Hồ Giữ trời đất nước đứng bi bô Anh chàng Tổng lú vừa lên chức Dưới đường bá tánh rạp tung hô. Trọng phán: "Ta là Đảng chí tôn Độc quyền trị nước dám ai hơn! Mấy thằng kiến nghị đòi dân chủ Đạo đức suy đồi hỡi các con! Đảng là cha mẹ của muôn dân Đảng trên tổ quốc triệu muôn lần! Tam quyền phân lập đồ tư sản Bá láp ba sàm chẳng thiết thân. Đảng ta khẳng định đã bao lần Búa liềm trường trị đến muôn năm Đứa nào hó hé đòi thay đổi Xem gương thằng Vũ với con Tần!" Giữa dòng bá tánh lặng im hơi Dõng dạc vang lên tiếng một người Một chàng tuổi trẻ chừng hăm chín Khí khái hùng hồn vọng khắp nơi. "Này ông Tổng Trọng Đảng phi nhân! Đảng là của Đảng của chi dân Ai bầu ai bán ai suy cử Mà ông nắm quyền trên nước Nam. Đạo đức suy đồi, ông nói ai? Những phường bán nước bọn tay sai Những người Cộng sản quên nòi giống Chỉ biết tham ô với độc tài! Độc quyền đảng trị đến muôn năm Ông muốn thành ra kẻ nội xâm Kẻ thù chung của toàn dân Việt Có khác gì đâu giặc ngoại xâm! Nếu Đảng còn chút lòng yêu nước Trả lại quyền dân lại quốc dân Tám ba năm rồi trong áp bức Đất nước đang kề hố diệt vong." Lời anh như tiếng sấm vang rền Dân tộc ngủ vùi mấy thập niên Đứng lên bừng tỉnh cơn mê muội Thấy Đảng tô hô chẳng áo quần. Phan Huy MPH |